Bạn còn trẻ, bạn có dư thời gian. Nhưng thời gian là có hạn, và thời gian của ngày mai hay những ngày sau đó bạn nên dùng để làm việc khác, chứ không phải là tiếp tục phung phí thêm để chờ mãi cho tới một ngày đẹp trời.

Người ta khi lớn lên hối tiếc về nhiều thứ, về những điều đáng ra họ có thể làm, có thể tránh, tuy nhiên họ chọn cách ngược lại.
Có lúc người ta cặm cụi theo một lý tưởng logic nào đó để rồi đánh mất nhiều thứ, có lúc lại để thoả mãn cái tôi của bản thân, tự mình phá bỏ nguyên tắc được đặt ra từ trước.
Và rồi, chúng ta lại hối tiếc. Cái cụm từ "Giá như" lại tiếp tục được thốt ra như một cách nguỵ biện giả tạo cho những gì mình đã lựa chọn từ trước, mà lại đi không đúng ý mình.
Để rồi, 10 năm sau đó, chính bạn sẽ cảm thấy hối tiếc vì những điều này:
1. Cố khoác lên mình một tấm mặt nạ chỉ để gây ấn tượng với ai đó
Chúng ta quá quan tâm tới việc người khác nghĩ gì về mình. Chúng ta tự khoác lên từng tấm mặt nạ dối trá, cốt để kẻ khác có ấn tượng tốt đẹp về bản thân chúng ta.
Chúng ta diễn sâu hết mức, chúng ta trở thành những kịch sỹ trong chính cuộc đời mình. Kết quả, chúng ta quên mất bản thân.

2. Để người khác sắp đặt cuộc sống cho mình
Cuộc sống là một hành trình khám phá bản thân. Cái gì không biết trước được thì mới thực sự thú vị, đằng này có người dìu dắt, có người chỉ từng bước bạn nên làm gì, nên đi đâu thì còn gì để khám phá, còn gì để tìm hiểu khi mọi bài toán đã có đáp số trước mặt.

Dù sao, được tự mình khám phá chính bản thân, dù khó khăn vẫn đáng trân trọng hơn.
3. Chọn nhầm bạn để chơi
Gần mực thì đen gần đèn thì sáng cơ mà. Đừng giữ khư khư đám bạn xấu, đừng để những kẻ xấu tiếp cận. Nếu bạn có trong tay khẩu súng, chúng sẽ là người bóp cò, và bạn là người chịu trách nhiệm.

4. Tự cao tự đại, ích kỷ cho bản thân
Quan trọng quá vật chất tiền bạc làm gì, chết rồi có mang theo được đâu. Cứ giữ khư khư đám của cải ấy, sau này ai nhớ rằng đồng tiền ấy bạn làm ra?
Chỉ khi mình sống tốt, yêu thương mọi người, là nguồn cảm hứng cho người xung quanh, lúc ấy người ta mới dành cho bạn một góc trong ký ức.

5. Lười thay đổi, lười trưởng thành

Vứt bỏ cái cũ, đón nhận cái mới đi. Cái cũ đi rồi nó sẽ chẳng trở lại, nhưng nếu cứ giữ nó khư khư bên mình, bao giờ cái mới tới được.
Ngay từ lúc này, rũ bỏ sạch sẽ những vướng bận quá khứ, hướng về tương lai, hoặc ít nhất, sống cho hiện tại.
6. Hèn nhát, từ bỏ mọi thứ khi khó khăn mới ập đến
Thử nghĩ tích cực hơn một chút, rằng kết quả chỉ có hai, một là thành công, hai là thất bại. Cũng như vậy đối với cái mà chúng ta gọi là "tỷ lệ thành công hay thất bại", về bản chất cũng chỉ là 5 ăn 5 thua, là 50%.
Con số nghe đã lớn chưa, thế sao phải hèn nhát, làm thử đi xem nào, đánh một canh bạc xem nào.

Dù sao thì những người có dũng khí tiếp tục bước đi, cuối cùng cũng sẽ là những người thành công, chỉ khác nhau về bản chất của cái thành công ấy. Có người được địa vị, có người được tiền tài, có người lại đơn thuần là thu gặt được nhiều kinh nghiệm.
7. Giá như mình không quá kiểm soát cuộc sống
Đôi lúc chúng ta nên thư giãn, thả lỏng bản thân, để đời tự trôi đi đến đâu thì đến, thay vì cứ cố phải kiểm soát và ôm đồm mọi thứ trong tầm quản lý của mình.
Cuộc sống mà, hàng trăm triệu thứ không nằm trong tầm tay của mình. Cứ coi như đấy là một cánh rừng đi, và khi lạc trong đó, không phải chỉ một lần thử sức ta có thể tìm được lối ra.

8. Thoả hiệp với những gì không xứng đáng
Hãy mạnh mẽ, biết cách buông bỏ, hãy khôn ngoan để đợi chờ điều xứng đáng với mình. Nhiều khi cuộc sống chua cay sẽ đạp bạn xuống đáy, và khi ấy bạn sẽ học được cách để đứng lên, thậm chí còn hiên ngang hơn trước nhiều.

Đừng thoả hiệp, đừng ghìm chính mình lại chỉ vì bạn lười biếng hay cả nể. Sau này người bị thiệt chỉ có thể bạn.
9. Trì hoãn mọi thứ đợi một "ngày mai" đẹp trời
"Ngày mai tôi làm", "Ngày mai tôi sẽ làm", "Thôi để ngày mai đi". Bao nhiêu cái ngày mai trong cuộc đời bạn rồi?
Bạn còn trẻ, bạn có dư thời gian. Nhưng thời gian là có hạn, và thời gian của ngày mai hay những ngày sau đó bạn nên dùng để làm việc khác, chứ không phải là tiếp tục phung phí thêm để chờ mãi cho tới một ngày đẹp trời.

10. Giá như mình đừng há miệng chờ sung

Rảo cái tay lên, nhấc cái chân đi đi. Hãy có trách nhiệm với chính bản thân mình, chính cuộc sống của mình.
Nếu cứ tiếp tục viển vông, tiếp tục lang thang với đủ những ước mơ chỉ nằm trong tâm trí, chẳng bao giờ viễn cảnh trong mơ ấy trở thành sự thực. Đến khi đã qua tuổi thanh xuân, sức tàn lực cạn, lại ôm sự tiếc nuối vì quá khứ lừơi nhác.
Suy cho cùng, là do chính mình mà thôi, trách ai?
theo Kenh14/TTVN
No comments:
Post a Comment